Đôi nét về bài thơ: Bài thơ được cho rằng được tác giả sáng tác sau khi chia tay với Mary Charworth, là người yêu của tác giả từ khi ông 16 tuổi và đang học năm cuối ở trường Harrow.
Khi chúng ta chia tay
Geogre Gordon Byron
Khi chúng ta chia tay
Trong im lặng và nước mắt
Nửa mảnh hồn tan vỡ
Chia cho nhau từng tháng năm
Má em trở thành tái nhợt và lạnh
Nụ hôn của em còn lạnh hơn
Đó là giờ báo được nói trước một cáh trung thực
Cho nỗi đau buồn này
Có giọt sương buổi sớm nào
Thấm lạnh trên vầng trán của anh
Có cảm giác như lời cảnh báo
Cho những gì anh đang cảm thấy
Lời thề của em đã tan vỡ
Em đã coi nhẹ cả thanh danh
Anh nghe tên em được đề cập đến
Và chia xẻ phần nào trong sự xấu hổ đó
Họ nhắc tên em trước tên anh
Như tiếng chuông đánh bên tai
Gây cho anh sự rùng mình ngơ ngác
Tại sao em lại như thế hỡi em yêu?
Họ đâu biết rằng anh hiểu em
Hiểu em đến vô cùng
Và kéo dài triền miên trong nỗi hối hận
Để nói lên những lời sâu thẳm tự đáy lòng
Chúng ta bí mật gặp nhau
Trong im lặng và đau buồn
Dẫu trái tim em có thể quên
Lòng em mang lừa dối
Nếu anh còn được gặp em
Sau những năm dài xa cách
Anh biết chào em thế nào?
Hay chỉ im lặng và nước mắt!